Hạnh phúc...!Hạnh phúc là một từ đối vs tôi giờ đã quá xa xỉ . Hạnh phúc là gì ? Tôi có hạnh phúc k ? Tôi k biết nữa ! Tôi bây giờ chỉ lạc lõng trong nhưng hố đen sâu thẳm , chứa đầy nhưng đau đớn , rủi ro .
Làm ơn ! Hãy cứu tôi vs đừng để bóng đen bao chùm tôi ! Đừng để những giọt nước mắt bi ai đấy lăn trên má tôi một lần nữa .
Lạc lõng ! Tôi đang lạc lõng trong cái thế gian trần trụi này . Vùng vẫy trong bóng tối hiu quạnh .
Lạnh ! Tôi lạnh quá
Tôi đi trên con đường phủ tuyết . Thật lạnh , lạnh như con tim của tôi vậy . Tôi cô đơn quá !
Bỗng , tôi khóc òa lên như một đứa trẻ đi lạc . Từng giọt nước mắt lăn trên má tôi , những giọt nước mắt lạnh lẽo , mặn vị , sát lấy cuộc sông của tôi . Thật đau quá !
Tôi thu mình khóc tấm tức trong một góc tường cuối hẻm , tôi lạnh lắm , có ai đó hãy ôm tôi .
- Cô bé ak` ! Em có làm sao k ? - Một giọng nói ấm áp thổi qua ta tôi .
Tôi ngước mắt lên - một người đàn ông , một người đàn ông trẻ cuối xuống trước mặt tôi .
Trong đôi mắt nhạt nhòa , ngấn lệ , tôi thấy người đàn ông đó cười vs tôi . Tôi khóc càng to hơn khiến ông ta thêm phàn bối rôi . Tôi run rẩy !
Ông ta ôm tôi ôm tôi vào lòng vỗ về an . Tôi chỉ cần như thế !
Hãy ôm tôi để tôi cảm nhận được hơi ấm . Để tôi hiểu rằng k chỉ có một mình tôi , tôi k cô đơn . Và để tôi hiểu rằng , một chút hạnh phúc vẫn còn vương vất trong tôi .
Cảm ơn !
Make by me